- Home
- Quan tài mở, trăm ma tan, Vương phi từ địa ngục trở về
- Chương 468 - Thái Nhất thần quân có thê nhi từ bao giờ?
Trên tam thập lục trùng thiên, há chỉ một chữ ‘loạn’ có thể hình dung!
Quá khứ Thiên đế trong mắt chúng Thần tộc huy hoàng vĩ đại bao nhiêu thì bây giờ lại nát bấy nhiêu!
Những năm qua sự suy yếu của Thanh Đế tộc các chư thần đều chứng kiến, ai cũng tưởng rằng Thanh Đế trầm mê không tỉnh, con cháu trong tộc bất tài, đời đời suy bại mới trở nên như vậy.
Kết quả lại là, toàn bộ tộc nhân Thanh Đế đã lấy mình làm lễ tế, vì tam giới thiết lập kết giới, ngăn chặn sự xâm lược của ngoại vực!
Sự bình yên mấy vạn năm của tam giới là nhờ có người lặng lẽ gánh vác thay họ.
Nực cười là, bọn họ hoàn toàn không biết!
Công lao ấy bị người khác chiếm đoạt, kẻ đó mượn cớ leo lên địa vị cao, hưởng sự phục tùng của chư thần, hương hỏa cúng bái.
Người có công thực sự, lặng lẽ vô danh, bị đàn áp, bị lãng quên, bị chế nhạo.
Điều này khiến các thần làm sao có thể không phẫn nộ?
…
…
Các chư thần đều cảm thấy mình thành kẻ ngốc, đặc biệt là những thần tướng của Võ Anh Thần Điện đã tận mắt chứng kiến Thiên đế rụt cổ trốn trong mây không dám đối mặt trực diện với Thái Nhất, bọn họ đều không dám ngẩng mắt nhìn Thiên đế.
Chính xác mà nói, không phải là ‘không dám’, mà là sợ một cái đối mắt sẽ lộ ra sự khinh bỉ trong mắt mình.
Thế nhưng Thiên Đế ngồi vững ngai vị này suốt vạn năm, nào phải kẻ ăn không ngồi rồi? Dù hôm nay thể diện đã mất sạch nhưng chỉ bằng một câu của Thái Nhất mà muốn hắn thoái vị chịu tội? Tuyệt đối không thể!
Sau lưng Thiên đế còn có Huyền Phong Giới, có Huyền Đế tộc, trong số những thượng thần trước kia theo phe Thiên đế, tuy có kẻ dao động không ngừng, nhưng thuyền giặc đã lên, há có thể nói xuống là xuống được!
Thái Nhất tuy đã trở về nhưng Thanh Đế tộc đã suy tàn toàn bộ, thực lực yếu kém cũng là sự thật, chỉ dựa vào một mình ông ta muốn vực dậy Thanh Đế tộc, đối địch với Huyền Phong Giới vẫn là không thể nào!
Nhiều thượng thần đều cảm thấy sự phẫn nộ của Thái Nhất chẳng qua là vì công lao của Thanh Đế tộc bị cướp đi.
Chi bằng Thiên đế và Huyền Phong Giới lùi một bước, trả lại công lao, hoặc không thì cắt bỏ một số lợi ích cũng được, trước tiên để Thái Nhất nguôi giận, hóa thù thành bạn.
Cho dù không thể lôi kéo cũng tuyệt đối không thể để ông ta ngả về phía Thiên hậu!
Đúng vậy!
Trong mắt các thần dưới trướng Thiên đế, uy hiếp của Thái Nhất còn lâu mới bằng phía Thiên hậu.
Ví dụ như giờ khắc này.
Thiên hậu không lộ diện nhưng các thượng thần dưới trướng bà ta đâu có rảnh rỗi.
“Thanh Đế tộc vì tam giới hy sinh rất nhiều, Thiên đế bệ hạ chiếm đoạt công lao Thanh Đế tộc, đức không xứng vị, bệ hạ như vậy sao có thể khiến các thần tin phục!”
“Nực cười!” Thiếu Dương đứng ra nhìn về phía thượng thần vừa nói: “Quảng Nhật thần quân nói bệ hạ chiếm đoạt công lao Thanh Đế tộc, chứng cứ ở đâu? Chỉ dựa vào lời nói suông của Thái Nhất hắn?”
Quảng Nhật thần quân cười khẩy, “Thiếu Dương, ngươi mắt mù tai điếc nhưng người khác không mù. Sinh sinh chi khí trong kết giới kia ngoài Thanh Đế tộc ra, trong số các vị thần ai có thể có? Chứng cứ rành rành ở trước mắt mà ngươi giả vờ không nhìn thấy?”
Ánh mắt Thiếu Dương khẽ động, “Sinh sinh chi khí kia là sau khi Thái Nhất ra tay sửa chữa kết giới mới xuất hiện, trước đó kết giới đâu có khí tức đó, có lẽ là lúc đó hắn giở trò cũng không chừng.”
Quảng Nhật thần quân cười, chỉ vào đối phương, “Huyền Đế tộc chính là nói dối trắng trợn như vậy sao?”
Hắn nói xong liếc nhìn hướng Thiên đế cười khẩy: “E rằng chính Huyền Đế lão nhân gia cũng không nhìn nổi loại tôn tử bất hiếu này cho nên mới ra tay trừng phạt!”
Da mặt Thiếu Dương cứng đờ.
Thiên đế bị vạch trần ẩn thân trong mây không dám lộ diện, chọc giận ý thức của Huyền Đế lão tổ còn lưu lại trong thần mộ khiến lão tổ giáng xuống trừng phạt.
Chuyện này quả thực còn khiến chúng thần kinh ngạc hơn cả việc hắn ta chiếm đoạt công lao Thanh Đế tộc!
Còn về tại sao, trong lòng mọi người trong Huyền Đế tộc rõ mồn một!
Hiển nhiên là vì Thiên đế muốn áp chế Thái Nhất mới đặt ông ta vào trong thần mộ của lão tổ, chỉ là không ai ngờ được ý thức Huyền Đế lão tổ lưu lại sẽ có phản ứng lớn như vậy.
Dù sao, từ khi Huyền Đế ngã xuống, sợi tàn thức này của ông vẫn luôn không có phản ứng gì, chỉ lưu lại trong thần mộ che chở tộc nhân.
Ngay cả lúc Thái Nhất bị đưa vào cũng không có chút gợn sóng.
Ai có thể ngờ được sau khi Thái Nhất thức tỉnh lại có biến cố lớn như vậy!
Giọng nói âm trầm của Thiên đế từ trên tầng tầng mây truyền đến như sấm sét nổ vang: “Quảng Nhật, trẫm vẫn là Thiên đế!”
Uy áp kia đáng sợ, đè lên người Quảng Nhật thần quân.
Xương sống Quảng Nhật thần quân khom xuống một chút, rất nhanh lại thẳng tắp lên, một đóa kim liên nở rộ sau lưng hắn, Quảng Nhật ngẩng mắt nhìn lên tầng mây, đáy mắt là sự chế nhạo và đắc ý:
“Bản thần chính là phụng mệnh Thiên hậu, truyền ý chỉ Thiên hậu nương nương! Tứ thượng thần Hữu Túc cùng ba mươi sáu vạn thần tướng đồng lòng thỉnh nguyện, yêu cầu Thiên Đế bệ hạ thoái vị, trả lại sự thanh minh cho tam thập lục trùng thiên chúng ta!”
Thiên đế trợn mắt hận thấu xương, hay cho một Thiên hậu!
Đọc phụ kia đúng là thừa nước đục thả câu, thừa lúc hắn yếu thế để hạ thủ!
“Thiên hậu, nàng ta lại dựa vào cái gì bắt trẫm thoái vị!”
Giọng Thiên đế như sóng dữ, từng câu từng chữ chấn động chúng thần: “Nàng ta thân là Thiên hậu lại thông gian với Xích Du, sinh ra nghiệt chủng Thương Minh, gây họa tam giới! Nàng ta nói trẫm không xứng làm Thiên đế, vậy nàng ta có xứng làm Thiên hậu không!”
Lời vừa thốt ra, cả thiên giới xôn xao.
Thiên Đế sau khi nói ra câu này, cảm thấy trong người khoan khoái dễ chịu.
Cuối cùng cũng nói ra được rồi.
Cái mũ xanh đội mấy ngàn năm này! Cuối cùng cũng để mọi người nhìn rõ.
Ngay cả Quảng Nhật thần quân nghe lời này cũng sững sờ.
Thiên hậu thông gian với ai? Thương Minh Thái tử là nhi tử của ai?
Loạn!
Trên tam thập lục trùng thiên há chỉ một chữ loạn!
Trước đó không ít người nghi ngờ, tại sao Thương Minh sau khi phục sinh ở nhân gian lại cắt đứt với Thần tộc, lần này mọi nghi ngờ đều được giải đáp!
Không ít chúng thần trung lập lúc này sắc mặt u ám, như ăn phải ruồi.
Loạn thật rồi.
Tất cả đều phát điên rồi.
Thiên đế Thiên hậu sau khi đánh nhau đến vỡ đầu chảy máu, bây giờ là hoàn toàn không để lại cho đối phương chút mặt mũi nào rồi!
Thần tộc bọn họ đã tạo nghiệt gì, sao lại gặp phải một đôi phu thê gian manh thế này!
Thấy các thần hai bên trong điện đều cãi nhau, có vẻ sắp động thủ.
Một bóng người đột ngột xuất hiện trong điện.
Tất cả tiếng cãi vã đều đột ngột dừng lại.
“Thái Nhất thần quân!”
Thiên đế mạnh mẽ đứng dậy khỏi vị trí.
Thái Nhất phớt lờ ánh mắt của chúng thần xung quanh, bước lên tầng mây.
“Thái Nhất, ngươi to gan!” Thiếu Dương bất giác mở miệng ngăn cản.
Thái Nhất phất tay áo, một cái tát quất vào mặt Thiếu Dương, trực tiếp đánh bay hắn đập vào cột bạch ngọc bên cạnh, miệng phun máu tươi.
“Khổng Hạo! Lôi Trạch! Mau ngăn hắn lại cho trẫm!” Thiên đế hoảng loạn hạ lệnh.
Lôi Trạch bước ra, Thái Nhất nhìn về phía hắn ta, Lôi Trạch sắc mặt không đổi, nói: “Thái Nhất thần quân cứ tự nhiên.”
Thái Nhất gật đầu.
Lôi Trạch nhìn về phía Khổng Hạo: “Nếu ngươi muốn động thủ ta sẽ giết ngươi.”
Khổng Hạo mím môi nhìn Thiên đế chật vật hoảng loạn trên tầng mây, nhàn nhạt nói: “Năm xưa mắt mù, lòng trung trao nhầm người, nay có người sửa loạn thành chính, ta động thủ làm gì.”
Hắn nói xong liếc nhìn Lôi Trạch, “Lôi Trạch thượng thần đúng là khiến ta bất ngờ.”
Há chỉ một mình Khổng Hạo bất ngờ.
Tất cả mọi người đều cho rằng thân tín của Thiên đế ngoài Khổng Hạo ra chính là Lôi Trạch, ai ngờ Lôi Trạch trực tiếp phản bội?
Thiên đế tức giận đến tóc dựng đứng, làm sao cũng không ngờ được, Khổng Hạo và Lôi Trạch sẽ phản bội!
Nhưng hắn ta bây giờ cũng không có thời gian xử lý hai kẻ phản đồ này.
“Thái Nhất, nơi đây là thần điện, ngươi dám!”
Thái Nhất lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn ta, nói: “Ngươi bắt nạt ái thê và ái nữ của ta, ngươi đoán ta có dám động đến ngươi không?”
Chúng thần: ???
Ái thê ái nữ? Thái Nhất thần quân có thê nhi từ bao giờ?!
Bình luận cho "Chương 468"
BÌNH LUẬN